- Cáp treo Tây Thiên dài bao nhiêu mét? Thông tin mới nhất 2021 Điểm đến
- Thông tin bản Cát Cát cách thị trấn Sapa bao xa Điểm đến
- Cẩm nang khi đi du lịch Sapa cuối tuần Điểm đến
- 5 khách sạn, nhà nghỉ tốt nhất ở Tam Đảo Vĩnh Phúc Điểm đến
- Kinh nghiệm đi du lịch Nha Trang tiết kiệm vào cuối tuần Điểm đến
- Tháng 5 nên đi du lịch ở đâu đẹp? Điểm đến
Phượt, có đồng đội để làm gì?
Ngày 4/10 vừa qua, một nhóm phượt chạy cung Hà Nội – Thung Nai đã gặp phải một tai nạn khiến một bạn ôm bị thương nặng. Vụ việc nhận được sự quan tâm lớn trên các group phượt. Mới đây, leader của nhóm phượt này đã lên tiếng về vụ tai nạn.
Bạn N.O – leader của nhóm phượt lên tiếng trên diễn đàn PHN:
“Chào các bạn trong PHN, mình là leader đoàn Thung Nai hôm 4/10 vừa rồi. Như các bạn cũng biết bài đăng về vụ tai nạn Hòa Bình cách đây 15 giờ đồng hồ. Cảm ơn bạn N.L đã cho mình và mọi người cái nhìn khách quan nhất về sự việc trên. Về phía mình, lead của đoàn nhưng chưa lên tiếng gì về vụ việc vì mình cần tìm hiểu kĩ càng và chính xác thông tin cũng như diễn biến vụ việc và những người liên quan.
Mình tổ chức và lên cung Thung Nai cho nhóm bạn bè đi chơi trong ngày, nhưng hai bạn xế lại có việc bận, không đi được nên mình đăng bài lên group tuyển thêm hai xế 2 ngày trước chuyến đi. Anh V.T có đăng ký làm xế và mình đồng ý cho anh join đoàn. Mình có lỗi chưa tìm hiểu kĩ những bạn đăng ký đi cùng đoàn và chưa kiểm soát sát sao được với đoàn.
Đoàn mình trong chuyến đi rất vui vẻ, đi thuyền, tắm suối, nướng gà nướng thịt, mọi người không phải quen biết hết nhau nhưng chuyến đi rất tuyệt, không có vấn đề gì xảy ra. Đoàn mình lên thủy điện Hòa Bình chơi và xuôi về Hà Nội lúc 3h30. Mình là người dẫn đoàn. Đoàn đi thong dong và hát hò vang đường. Tốc độ dẫn đoàn lúc đó khoảng 50-60km/h, bỗng dưng xe anh V. T chạy vọt qua dẫn đoàn (quy định đi đoàn mình đã phổ biến rõ ràng). Xe mình dẫn đuổi theo, muốn anh T phải giảm tốc độ, nhập lại đoàn và tuân thủ quy định của đoàn. Nhưng càng đuổi, xe trên càng đi nhanh, xe mình chạy đến 90km/h, chạy đến 20 phút vẫn không đuổi kịp anh T. Liên lạc với cả xế và ôm đều không hồi âm nên mình quyết định giảm tốc và cho đoàn dừng nghỉ tại ngã tư Xuân Mai. Tại đây, mình nhận được thông tin xe của anh T bị tai nạn cách nơi đoàn nghỉ 3km về phía ngược lại. Mình cùng hai xế quay lại hiện trường thì chỉ còn chiếc taxi bị va chạm, còn bạn nữ được người dân đưa vào viện 24 Xuân Mai, vì nặng quá, đã được chuyển gấp lên bệnh viện đa khoa trên Hà Nội, còn bạn xế dựng xe lên, để ôm ở lại và lên báo với chốt đoàn là "D đang bị tai nạn", sau đó chạy thẳng về phía Hà Nội.
Mình cùng cơ quan công an điều tra diễn biến sự việc và thông tin của anh T. Mình có nhờ các bạn trong đoàn lên thẳng viện đa khoa để nắm bắt được tình hình em D và có gọi cho gia đình, bố mẹ em lên ngay vào tối ngày hôm đó. Sự việc được xem là xế gây tai nạn và cố tình bỏ chạy.
Xong việc, mình chạy lên viện, nhìn thấy chân em băng bó, máu me đầy đệm, mình phát khóc và xin lỗi em, xin lỗi gia đình rối rít. Mình tự trách bản thân đã đặt tính mạng em vào tay một người vô trách nhiệm, vô nhân tính như vậy. Em chỉ cười bảo không sao, lúc mình lên mắt em cũng ráo hoảnh rồi. Đấy là mình không được chứng kiến lúc chưa băng bó, xương cốt lòi hết ra ngoài, những mảnh da mất và lúc em kêu gào trong đau đớn. Không biết lúc đó mình sẽ thế nào. Cả đoàn lúc đó đều có mặt ở viện, còn người gây ra tai nạn không biết đang phương trời nào.
Biết thông tin là xế ở Hải Dương, đang học tại trường điều dưỡng, cơ quan điều tra về làm việc ngay sau hôm đó. Giữ xe và điều người về cơ quan làm việc. Đêm qua, lúc 3h, anh T và mẹ anh có vào viện thăm em D. Mình tra vấn anh T, nói chuyện rất nhẹ nhàng tình cảm thì anh cho biết có việc gấp cần về Hải Dương nên phóng nhanh và bỏ đoàn như vậy. Mình hỏi thế tại sao khi gây tai nạn xong anh lại chạy thẳng về Hải Dương thì anh mắm môi trả lời do tâm lý lúc đó không ổn định. Sau khi gây tai nạn, anh tắt máy, vài giờ sau thì khóa facebook. Anh chạy trốn như một kẻ hèn nhát, à không, anh là một kẻ hèn nhát chạy trốn, là kẻ không đáng làm người. Vậy mà trước đó anh kể với mình anh đã từng đi thiện nguyện với admin LMM, mình tin tưởng anh biết bao, đi thiện nguyện tình người biết bao. Nếu như không có cơ quan điều tra thì anh định ẩn mình với con wave biển xanh dán của anh đến bao giờ.
Mình cũng xin phép được nói chuyện với mẹ anh T, mẹ anh bảo sau khi cơ quan công an lên làm việc mới biết được sự việc, cô nói rất thất vọng về con mình và rất thất vọng về các cháu (tức là m.n trong đoàn) đã tổ chức chuyến đi xa như thế, mà đi bằng xe máy. Ồ, mình có bình tĩnh được nữa không hả các bạn? Mình vừa nói vừa thấy giọng mình tức giận lắm: "Thưa cô, cháu là con gái, cháu đã từng đi những cung đường 500 - 600km mà không gặp vấn đề gì. Đây chỉ là một cung đường nhỏ và đường đi không có gì nguy hiểm. Cháu không hiểu cô thất vọng vì "bọn cháu" về điều gì, hay cô đang đổ lỗi cho một ai đó khác. Cháu chịu trách nhiệm trước em D và gia đình em ấy chứ không chịu trách nhiệm trước cô và anh T - con người vô trách nhiệm này. Tham gia cùng đoàn là do anh T tự nguyện. Trước khi đi, cháu cũng đã phổ biến quy tắc đi đoàn và anh T phá bỏ quy tắc đó. Cháu không muốn đổ trách nhiệm cho ai nhưng sự việc hiện giờ, trách nhiệm hoàn toàn thuộc về anh ấy. Chưa nói đến y đức, cháu mới kể đến nhân đức thôi, anh ấy còn được bao nhiêu? Trách nhiệm của cháu chỉ đến thế, cháu nói xong rồi, giờ hai gia đình giải quyết với nhau. Con dại cái mang mong cô hiểu"
Sau đó, mình có được nghe mẹ em D bức xúc kể lại, cả anh T và mẹ anh ấy đến, hai người nhận sai về mình nhưng không có một lời xin lỗi nào, lại đưa cho mẹ em ấy số tiền khoảng 2 triệu đồng. Cô thẳng thắn "Chị cất tiền đi, tôi không nhận số tiền này, kể cả gấp 10 lần số này tôi cũng không nhận, bây giờ gia đình chị phải có trách nhiệm với con tôi. Bây giờ tôi có một thân một mình chăm con ở đây, sức khỏe tôi cũng không tốt, các cháu bạn D cũng không thể ở đây mãi được, nên mong chị sắp xếp công việc lên chăm sóc cháu cùng tôi"
Anh V.T có xin được ở lại chăm sóc cho em D nhưng gia đình không cho vì anh là con trai, không giúp được điều gì trong công tác chăm sóc. Anh T và mẹ anh đã về trong đêm, không biết đã thu xếp công việc lên viện chưa.
Em D hiện tại chân phải bị dập cơ, đứt các dây thần kinh, vỡ vụn hai xương và dập ống đồng, đang phải nối lại các dây thần kinh và tái tạo các cơ, đóng đinh và nẹp chân rất đau đớn. Vùng bụng, tay, cằm và đầu có xước chỗ nặng, chỗ nhẹ.
Ảnh chấn thương của bạn D |
Anh T thì bị chấn thương nhẹ ở chân, bị đè lên ngực nên có chút vấn đề về phổi.
Trước khi gặp và nói chuyện được với anh T, mình đã thắc mắc rất nhiều, mình không nghĩ anh ấy lại trốn chạy như vậy, ngay ngày hôm đó mình vẫn đăng tin lên PHN để tìm kiếm thông tin về anh vì nhỡ đâu, anh có bị ngất hay sự cố giữa đường đi. Vậy mà giờ đây mình thất vọng quá, còn đâu là nhân tính, còn đâu là tình người. Giả dụ, bây giờ đi đường gặp một người bị nạn, mình còn cứu giúp họ huống hồ gì người đã đi cùng mình cả ngày trời. Có những bạn xế cũng chỉ vừa biết em D qua chuyến đi vừa rồi, vậy mà các bạn chăm sóc và ở bên em D suốt từ khi em nhập viện. Nhưng cũng có những người vô tâm vô tính như thế kia.
Mình rất tiếc khi để sự việc xảy ra như vậy, trách nhiệm của mình ở đây rất lớn, sự việc xảy ra vừa do sự cố, vừa do lỗi lầm của mình. Nên mình viết bài đăng này cảnh tỉnh các bạn. Đối với leader, tìm hiểu kĩ những người sẽ tham gia cùng đoàn, nắm bắt thông tin chính xác về các thành viên trong đoàn. Về các bạn xế: Tuân thủ quy tắc của đoàn mà mình tham gia, không vượt dẫn đoàn, không đi với tốc độ cao, phải có trách nhiệm với người ngồi sau mình vì việc đó liên quan đến là tình người và pháp lý. Với các bạn ôm: Nhắc nhở xế để xế không vi phạm những điều luật của đoàn và của nhà nước quy định, cố gắng cứng cỏi khuyên ngăn nếu xế cố tình và phải liên hệ với leader để báo tình hình kịp thời.
Câu chuyện là như thế. Mong các bạn có thể đọc và hiểu hết.
Cảm ơn các bạn, các anh chị trong đoàn đã giúp đỡ em D nhập viện, chăm sóc em ấy và thăm nom em ngày qua. Cuộc sống luôn cần những con người như vậy. Mong em D nhanh hồi phục, mạnh mẽ và lì lợm vừa thôi nhé !
Thân!"
Hoa Tran