A gan! Thành thật mà nói là bún khá hợp khảu vị mình, nhưng sẽ không bao giờ quay lại vì bà chủ quá ...
Trưa nắng nóng đã mệt với đói bụng tìm vội quán bún ốc ăn cho tỉnh người. Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa khi gặp phải bà chủ hãm hãm hãm hết phần người khác!!!hãm nhất hệ mặt trời mình bước vô thấy cái mặt bả nhăn nhăn đã khó chịu rồi, do lúc đó cũng tầm trưa lỡ dỡ nên mình hỏi bả “ Quán mình giờ này có bán không cô” bả liếc mình như liếc con ghẻ bả làm như giả điếc mình hỏi đi hỏi lại mấy lần, xong bả gào lên “ XEM MENU” rồi “ QUÁN NÀY LÀ MỘC LIÊN “ bắt đầu càm ràm gì đó. bả là người Quảng Trị mà làm ra vẻ không nghe đc giọng miền trung Huế vậy đó cái kiểu lơ lơ nam không ra nam bắc không ra bắc nghe đã chối tai . Thêm nữa, bún thì bán ít nhom nhưng mà cũng ngon, vị thanh nên gơc gạc lại chút . Tức hơn là lúc sau có một cặp đôi du lịch bước vô thì bả chạy ra niềm nở hỏi han ăn gì này
kia. Ứa gan! Thành thật mà nói là bún khá hợp khảu vị mình, nhưng sẽ không bao giờ quay lại vì bà chủ quá coi thường khách