Nghe bảo có tác dụng an thần, đẹp da nữa
Lần đầu tiên mình đến rất trùng hợp là ngày thứ 2 quán khai trương. Hôm đấy, 3 đứa, mấy năm k gặp, hẹn nhau đi cà phê, mà đi vòng vòng kiếm cái quán gì cũng theo bài trên Foody nè, hình như Rio hay sao á, mà không ra. Thế là quỷ thần xui khiến sao mà ngẩn mặt lên trời tự nhiên thấy cái biển nhỏ nhỏ trên cây cột điện. Cái là quỷ thần xui khiến sao lại chui vô.
Quán dễ thương, có cái sân ngỏ chắc được 2 bàn đôi, để bàn ghế sắt theo phong cách châu Âu. Trong nhà của đặt được khoảng 3 bộ salon nhỏ. Tổng thể decor có 1 chút sang trọng, 1 chút dễ thương lãng mạn, cũng khá ấm cúng.
Chị chủ khá dễ thương, lúc mới gặp làm mình liên tưởng đến ca sĩ Đồng Lan. Còn anh chủ thì nhìn mặt hiền nhưng xăm trổ tùm lum. Thú vị lắm.
Lần đầu đến 3 đứa không biết nên gọi 3 ly trà khác nhau là grey earl, 1 ly oolong sữa và 1 ly gì đó mà chị chủ tư vấn. Mà nói thiệt, không thấy ngon chỗ nào. Tại toàn mấy đứa phàm tục không biết thưởng thức chăng
Mấy lần sau rút kinh nghiệm chỉ ăn bánh. Trời ơi, ngon gì đâu. Cái tiramisu ngon nhì Đà Nẵng ( cái ngon nhất là ở Limoncello mà giá cũng mắc nhất luôn 140k) còn chỗ này chắc nhớ 90k. Còn panna cotta là ngon nhất Đà Nẵng đối với mình( mà chị bạn mình bảo chỗ Al fresco ngon hơn, mình chưa ăn chưa biết). Có mấy loại bánh toàn kiểu cầu kỳ, tỉ mỉ, công phu nhiều bước, mà macaroon k ngon ( mà mình ăn macaroon nhiều nơi kể cả ở SG cũng k thấy ngon). Con bạn mình đi còn nghe lóm anh chủ trả lời khách là ảnh không làm cup cake bán vì món đó quá easy (o.0) không thể hiện được tài năng của ảnh.
Mà nói vậy chứ mình thích trà Rooibos ở đây. Gọi 1 ấm 4 người uống là vừa. Trà nó ngon, thơm, dư vị ngọt ngào ở cuối lưỡi, người lớn đảm bảo thích luôn. Nghe bảo có tác dụng an thần, đẹp da nữa.