- Cáp treo Tây Thiên dài bao nhiêu mét? Thông tin mới nhất 2021 Điểm đến
- Thông tin bản Cát Cát cách thị trấn Sapa bao xa Điểm đến
- Cẩm nang khi đi du lịch Sapa cuối tuần Điểm đến
- 5 khách sạn, nhà nghỉ tốt nhất ở Tam Đảo Vĩnh Phúc Điểm đến
- Kinh nghiệm đi du lịch Nha Trang tiết kiệm vào cuối tuần Điểm đến
- Tháng 5 nên đi du lịch ở đâu đẹp? Điểm đến
Hành trình tới chùa Địa Ngục - rừng Ma Ao Dứa
Tôi - admin group "Bắc Ninh đam mê phượt" sẽ kể cho các bạn nghe hành trình tới chùa Địa Ngục - rừng Ma Ao Dứa ngày 22/08/2015 của chúng tôi.
Sau khi sẵn sàng với hành trang gồm: đèn pin, ắc quy, sạc dự phòng, bình giữ nhiệt, đồ sơ cứu... tôi khoác balo cùng mọi người đến điểm tập trung.
21h15, chúng tôi tập trung tại vòng xuyến khu công nghiệp Yên Phong - Bắc Ninh, mặc giáp, dán phản quang, cắm cờ... chụp choẹt trước chuyến đi.
21h45: 5 con người trên 3 chiếc xe bắt đầu xuất phát. Tất nhiên tôi solo một người một xe. Ba chiếc xe vun vút lao trên đường cao tốc, tiến thẳng về Tam Đảo. Ngớ ngẩn thay, lead quên đường và google pap thì update vị trí chậm chạp nên chúng tôi cứ lòng vòng, 2 xe kia thay nhau dẫn đường còn tôi lắc lư leo điệu nhạc với headphone trên tai. Sau hàng giờ trên đường, chúng tôi cũng tới được chân Tam Đảo, chia nhau vài chai nước, mặc áo khoác và phổ biến một số điều.
23h45: chúng tôi tới trạm barrier, xin được vào rừng, nghe anh quản lý phổ biến quy định khi vào rừng xong, tôi đại diện cho team viết bản cam kết. Đã là chùa Địa Ngục, lại còn nằm trong Rừng Ma, tôi thấy rùng rợn nhưng rất thú vị. Thủ tục xong, chúng tôi chia nhau đồ ăn, nước uống và lên xe tiến vào nhà sàn trong rừng. Lead nhắc nhở không ai được gọi tên thật vì sợ u hồn gọi theo, không huýt sáo, không lảm nhảm một mình. Kún Con vs Chân ngắn thì tên Facebook rồi, còn 3 đứa là tôi, Duy, Tú thì lấy tên gì? Quyết định gọi Duy là CV, Tú là Bớp, tôi là Sư Tỉ (à không sư tử). Sau khi lột giáp, mặc áo ấm, chia nhau đèn pin, chúng tôi bước vào hành trình với những sải bước trên con đường dải đá dăm. Tiếng bước chân, tiếng thú rừng và côn trùng kêu giữa bóng đêm bao trùm. Thỉnh thoảng, có những tiếng động lạ làm cho chúng tôi lạnh xương sống.
Xa xa, thấp thoáng một vài ánh đèn của thị trấn Tam Đảo ẩn hiện trong đêm tối. Cảnh tượng rùng rợn hiện ra trước mắt với những thân cây đổ ngang đường, những gốc cây mục, những bùa yểm màu vàng ghi những chữ đỏ loằng ngoằng treo dọc con đường mòn. Đi được 30 phút, chúng tôi đã cảm thấy nóng. Tìm một chỗ thoáng, cả nhóm cởi bỏ khăn và áo ấm, tiếp tục đi với quyết tâm lập kỳ tích 6h sáng phải ra đến nhà sàn. Đi được 2km, chúng tôi đã thấy mệt, tìm nơi có bùa yểm, chúng tôi dừng chân ăn bánh ngọt vì ai cũng thấy đói và di chuyển nhanh do ánh đèn thu hút côn trùng.
Chừng nửa đoạn đường giữa một khúc cua cạnh con suối, tôi thấy xuất hiện một bát hương gợi màu sắc tâm linh. Đầu tiên, CV dẫn đường, Bớp chốt đoàn. Sau đó, không hiểu lý do gì mà tôi lại là kẻ dẫn đường với đèn pin và con dao găm trên tay. Vì cận nên tôi phải căng mắt soi đường. Chúng tôi di chuyến nhanh và tránh những nơi ẩm ướt vì nghĩ những chỗ đó sẽ có rắn rết. Trên những con đường mòn lá cây phủ kín, thỉnh thoảng gặp mẩu bánh mì hay vỏ hộp sữa do những người đi trước để lại.
Tôi tưởng rằng mình đã đi qua khúc cua đó, nhưng kỳ thực không phải vậy. Mọi người đã bắt đầu mệt và tôi cũng vậy, với kinh nghiệm làm tình nguyện bao năm, tôi bắt đầu lừa mọi người và lừa chính bản thân mình để mọi người quên cái mệt. Tôi bắt đầu hát ông ổng "Vì đời là những chuyến đi dài, những giấc mơ dài…”. Hát được một câu, tôi tịt ngóm vì thuộc mỗi một câu mà còn sai nữa. Nhưng không sao, thỉnh thoảng tôi lại gào lên một câu hát nào đó.
Hết hát, tôi chuyển sang nói chuyện với mọi người về con vắt bởi ngủ rừng mấy lần nhưng tôi chưa biết vắt trông như thế nào? Tôi bắt đầu huyên thuyên câu chuyện phía trước có một tiểu đội vắt đang mài răng chờ chúng tôi đến sẽ lao tới cắn và hút máu chùn chụt. Mọi người cười sặc sụa với trí tưởng tượng của tôi, tôi muốn tạo không khí vui vẻ để át đi cái lạnh lẽo nơi đây.
Tôi đã từng đọc qua những câu chuyện kỳ bí về khu rừng này, về những người thợ săn lạc bước vào rừng mà không trở ra, hoặc có người được tìm thấy trong bộ dạng người rừng, gào thét như điên dại với đôi mắt lạc thần. Từ đó đến nay, thỉnh thoảng cũng có kẻ lạc vào mà không ra nữa. Đến một khúc cua, tôi, Bớp và Cún ngửi thấy một mùi thơm thoang thoảng. Chân ngắn và CV giục chúng tôi di chuyển nhanh vì chỗ này không thể nán lại và cái chúng tôi ngửi thấy không phải mùi thơm mà là thứ gì đó không tốt. Có vẻ như 2 người đang dấu chúng tôi điều gì đó. Giữa không gian rùng rợn và lạnh lẽo này, việc bắt gặp một điều gì đó bất thường cũng làm cho ta sởn gai ốc.
Thi thoảng, văng vẳng tiếng hú và tiếng xoạt xoạt trên lá đủ làm tim đứng lặng. Là tiếng thú rừng hay tiếng người đi lạc, hay là.. tôi không muốn nghĩ tiếp. Sau hàng chục lần nghỉ chân uống nước, chúng tôi bắt gặp ánh đèn đầu tiên, cả một chặng đường dài không bóng người, chúng tôi hi vọng gặp được bạn đồng hành. Nghĩ đó là những người đi trước dựng lều, mọi người lấy tinh thần, lao nhanh lên đó, hóa ra đó là trạm chốt kiểm lâm.
Chúng tôi lại đi tiếp, tới một đoạn toàn đá cuội lớn, CV bắt đầu nói lạnh gáy, biểu hiện như là có u hồn vừa đi qua. Tôi cũng thấy lạnh và sởn gai ốc nhưng tôi không tin vào điều mà CV nói. Tôi chỉ nghĩ do mình đang nóng, gặp luồng gió lạnh nên như vậy thôi. Chân ngắn cũng nói y như CV, tôi thì cười khẩy nói nếu có u hồn thì tôi chả sợ vì tôi có mẹ tôi bảo hộ rồi và tôi vía rất lớn. Những con dốc hun hút trong lùm cây trải đá. Sau hơn 2 tiếng, chúng tôi bắt gặp ánh đèn, băng qua mấy cây cầu, chúng tôi đã tới nơi. Nơi đây khác hẳn với với chặng đường chúng tôi đã đi, có cầu có trúc và quan trọng là có người và hẳn 5... con chó chạy tới vẫy đuôi, bám vào chúng tôi như đã quen từ bao giờ rồi.
Sau khi nghe người trông chùa nhắc không vứt rác trên chùa, 2 con chó lớn dẫn chúng tôi lên chùa - nơi có quả chuông đồng khá lớn. Khác hẳn với những ngôi chùa tôi biết đến, nơi đây hoang sơ và đơn giản vô cùng, gian nhà với bàn thờ và quả chuông, chưa đọc lịch sử chùa nên tôi nghĩ nơi đây che chở cho những linh hồn không nhà, yểm xua tà ma nơi rừng thiêng nước độc này. Lũ chó con quấn lấy chúng tôi, cả lũ tranh nhau ôm chó chụp ảnh, chúng khá là thân thiện. Ngồi quây cạnh quả chuông, chúng tôi bỏ đồ ăn ra định ăn ngay tại đó thì được một anh nhắc nhở xuống lán ăn uống và nghỉ ngơi. Theo lời anh, chúng tôi xin được nán lại ăn uống và nghỉ ngơi một lát để trở ra cho kịp thời gian dự tính. Những chú chó chạy quanh được chúng tôi chia sẻ một phần đồ ăn, chúng đáp lại bằng những cái vẫy đuôi và ôm chặt lấy chân chúng tôi một cách đáng yêu vô cùng.
Nghỉ ngơi chừng 30 phút, chúng tôi thu dọn rác và trở ra theo lối cũ, chúng tôi cất bước, 2 chú chó lớn chạy theo. Mọi người nghĩ chắc chúng chạy tiễn chúng tôi một đoạn rồi sẽ về, ấy vậy mà chúng cứ đi mãi. Chú chó vàng dẫn đường chạy trước, chú chó đen theo sau dẫn đoàn chúng tôi sải bước. 2 chú chó này rất khôn. Thỉnh thoảng mệt, chúng tôi dừng chân nghỉ uống nước thì chúng sẽ quay lại hoặc ngồi đợi chúng tôi ở đoạn kế tiếp chứ không để chúng tôi cách xa chúng. Có chúng dẫn đường, chúng tôi yên tâm hẳn và có động lực rất lớn để bước tiếp. Chúng tôi đùa vui gọi chúng là Lead và Support.
Trên đường ra, chúng tôi có bắt gặp 2 team đang tiến vào, chào hỏi động viên và những cái bắt tay giữa những kẻ xa lạ.
Trời đã bắt đầu rạng, đâu đây có tiếng chim hót lanh lảnh, tiếng suối róc rách thôi thúc bước chân chúng tôi.
Cuối cùng, sau 6 tiếng trong rừng, chúng tôi đã ra khỏi rừng. Nhìn thấy nhà sàn, chúng tôi gào lên sung sướng, 2 chú chó thì chạy tót lên sân đùa với nhau. Tranh thủ chụp vài tấm ảnh. Chúng tôi lên xe, nổ máy về trạm gác barrier để ăn uống và mặc giáp, tiếp tục chuyến đi về Tây Thiên và Đền Hùng.
Chuyến đi này cho tôi khá nhiều trải nghiệm và những câu chuyện mới để kể cho bạn bè. Hứa hẹn một ngày không xa, tôi sẽ trở lại đây, tất nhiên sẽ là ban ngày chứ không phải giữa đêm như ngày hôm nay.
Nguyễn Thanh Hải
Ghé thăm những quán cafe đẹp ở Hà Nội
Một vài gợi ý về những quán cafe đẹp ở Hà Nội mà nếu có dịp tới thủ đô, các bạn nên ghé tới.
Chinh phục cực Tây A Pa Chải trong 5 ngày
Là cực Tây của Việt Nam, A Pa Chải từ lâu đã trở thành điểm đến thu hút những người thích phượt và đam mê khám phá.
Hướng dẫn cung offroad Tà Năng - Phan Dũng
Chuyến offroad vừa rồi không phải mục đích chính và cũng không được chuẩn bị chu đáo nên nhóm mình không đi hết được. Mình xin tóm tắt ngắn gọn sơ đồ và kinh nghiệm đi cung Tà Năng - Phan Dũng để mọi người có dịp khám phá nhé!
Bí quyết thuê nhà an toàn khi đi du lịch
Hơn 50 triệu lượt khách từng đặt phòng trên Airbnb kể từ khi trang web ra đời năm 2008. Travel & Leisure tiết lộ những bí quyết để thuê nhà an toàn.