- Cáp treo Tây Thiên dài bao nhiêu mét? Thông tin mới nhất 2021 Điểm đến
- Thông tin bản Cát Cát cách thị trấn Sapa bao xa Điểm đến
- Cẩm nang khi đi du lịch Sapa cuối tuần Điểm đến
- 5 khách sạn, nhà nghỉ tốt nhất ở Tam Đảo Vĩnh Phúc Điểm đến
- Kinh nghiệm đi du lịch Nha Trang tiết kiệm vào cuối tuần Điểm đến
- Tháng 5 nên đi du lịch ở đâu đẹp? Điểm đến
Côn Đảo - Ngày trở lại 2015
Đã từng đến Côn Đảo vào năm 2011, với những điều còn nuối tiếc và chưa khám phá hết, tôi hẹn sẽ trở lại vào một ngày không xa, thế nhưng rồi cứ nhấn nhá, lừng khừng mãi cho đến dịp tết này. Tôi liền lên diễn đàn Phượt tìm bạn đồng hành để có thêm những ng
Mở topic rủ rê đi vào dịp lễ 30/4, nghĩ sẽ có nhiều cơ hội cho các bạn khỏi phải xin nghỉ làm. Mà đúng thật, các bạn đăng ký quá trời. Nhưng kinh nghiệm của tôi là vừa đủ thôi, 10 người là đẹp, nhiều quá sẽ loãng, nên tôi chốt đoàn 10 người. Lên kế hoạch rầm rộ thì ôi thôi, nghe được thông báo từ phòng vé rằng không có vé, mặc dù tôi đã đặt vé trước nhờ có sự quen biết, nhưng vẫn quyết định lùi ngày. Lúc này, tự an ủi mình dù sao ngày lễ đông, đi sẽ không vui.
Đề ra lịch ngày 7/5, lần này, tôi muốn tự mình đặt vé, nghĩ cũng dễ, không nhờ vả nữa. Gọi điện vào điện thoại bàn phòng vé thì không ai bắt máy, mà có bắt thì báo hết vé rồi. Trời ơi! đâu mà hết vé, nó giữ vé thì có, tôi bắt đầu nhắn tin vào di động của cô Xuân phòng vé để đặt, mấy hôm sau, cô có gọi cho tôi nói là tuần này chỉ chạy có 1 chuyến khác ngày tôi lên lịch, có đi được không? Tôi gọi điện cho các bạn xin ý kiến thì chỉ có ít bạn đi theo được thôi, tôi quyết định hủy topic rủ rê sau 2 lần bị hoãn. Trong khi ngày có lịch tàu chạy thì tôi thấy chạy 23/30 ngày trong tháng 5.
Bắt đầu hành trình canh có lịch tàu rồi mới quyết định ngày đi, khi thấy có lịch tàu, tôi liền chọn đi ngày 21/5, gọi cho cô Xuân, cô bảo hết vé rồi, vào danh sách chờ, chờ có đoàn khách nào hủy, rồi cô gọi cho, cô nói sao mà tụi em canh vào cuối tuần, còn ngày thường thì không có ai. Huhu, đơn giản vì nhóm có bạn làm công ăn lương, đi cuối tuần để bớt phải xin nghỉ phép. Tôi thấy run run rồi, phải biết chắc là có vé để lên lịch rủ rê lại chứ. Thế là thôi, không tự lực cánh sinh nữa, tự lượng sức mình có hạn nên liên hệ đứa em ngoài đảo nhờ nó giúp vụ vé tàu. Nó gọi cho cô phòng vé, thế là có vé đi ngày 22/5. Chu choa mẹ ơi! sự lợi hại của việc quen biết.
Tức tốc mở topic rủ rê mới đi vào ngày 22, thế là một số bạn cũ vẫn quyết tâm đu đeo tới cùng, một số bạn mới gia nhập thêm. Người ta nói là cũng phải có duyên mới gặp nhau, chắc là vậy.
Sau bao sự cố: Vé tàu, tour xem vích đẻ trứng không thành, rồi lại câu cá bên tour không thực hiện nữa, hoàn cọc. Tôi cứ có linh cảm chuyến đi này cứ như bị cản trở, liên tiếp những sự việc xảy ra, ngăn tôi đến Côn Đảo, giống như bảo vệ tôi vậy. Nhưng tôi vẫn quyết tâm đi, đi một phần vì muốn , một phần vì đã mở topic rủ rê rồi, không đi thì ko biết để mặt vào đâu. “NEVER GIVE UP”. Rồi tôi cũng đã kiểm chứng cho linh cảm của mình là đúng, bằng một sự việc mà có lẽ nó thay tôi hứng chịu (nói sau). Bây giờ là hành trình “CÔN ĐẢO THẲNG TIẾN” của nhóm chúng tôi.
Tôi - một đứa con miền Tây chính gốc nhập đoàn, sự bỡ ngỡ dường như luôn trong tôi. Sau chính xác 13 tiếng 15’ (17h - 6h15’ sáng hôm sau) đoàn chúng tôi đặt những bước chân đầu tiên lên Côn Đảo, nơi mà mọi người thường gọi "địa ngục trần gian".
Ngày đầu tiên trên đảo, lênh đênh 13 tiếng, vẻ bơ phờ luôn trên mỗi khuôn mặt mỗi người nhưng cái nắng, cái gió của miền biển, những bãi biễn cát trắng và dài làm chúng tôi như quên cả mệt.
Theo lịch, ngày đầu của đoàn là đi câu cá, ngắm san hô… nhưng vì quá đuối, quyết định dời lại ngày 2.
6h30 lên xe về phòng trọ bảo tàng. Đường đi về phòng trọ thật nên thơ và hùng vĩ: một bên là núi, một bên là biển tạo nên khung cảnh hùng vĩ nơi đảo xa. Tôi như mải đắm chìm vào cảnh vật mà như quên là đã đến phòng trọ đơn sơ, phòng rộng có10 giường luôn. Đoàn mỗi người một giường (nữ phía ngoài, nam phía trong chứ không có phải thích thì nằm) thật thoải mái đúng không nào. Xong khâu chọn giường, tôi giơ bàn tay mình mở cửa sổ cho thoáng. Các bạn biết không, tôi không ngờ cửa sổ phòng tôi là đối diện trại giam Phú Hải - một bất ngờ đập vào mắt tôi. Nhà giam côn đảo - địa ngục trần gian nằm phía sau tôi, một cảm giác lành lạnh pha vào đó một chút thích thú nói chung là rất khó tả. Tôi thích nơi trọ này.
Bức ảnh này chụp từ cửa sổ phòng trọ đoàn mình thuê:
Tiếp theo, đoàn chúng tôi tham quan nhà chúa đảo, tham quan hệ thống nhà tù trại Phú Hải, trại Phú Tường (Chuồng cọp Pháp), trại Phú Bình (chuồng cọp Mỹ). Đi để thấy nỗi thống khổ các bậc hiền nhân đã chịu đựng từ ngày xưa.
Đến trưa, chúng tôi đi dùng cơm được chị leader đặt. Tôi đảm bảo các bạn chưa ăn bữa cơm trưa nào ngon như vậy... Cảm giác đói meo của chuyến đi rồi tham quan hết mình. Ăn cũng ít, có 5 bát thôi mà. Xong tôi đi đặt tàu cho ngày mai câu cá nên không chờ đoàn ăn xong. Nhưng nghe đâu, trong đoàn có một người nữ ăn cuối cùng, nói chung là hốt trọn gói luôn đó.
Bây giờ là 12h trưa rồi, đoàn về phòng nghỉ ngơi. Chiều 13h15 leo núi Sở Rẫy (leo núi cần xin giấy phép kiểm lâm. Cũng khá dễ, chị leader tranh thủ lúc đoàn tham quan trại Phú Bình, đi xin giấy phép vì kiểm lâm gần đó, các bạn nào có muốn leo thì để ý nha)
13h15 xuất phát, lên xe đến địa điểm leo núi cách nhà trọ tầm 3km. Có một anh lúc này mới đáp máy bay đến Côn Đảo nên nhập đoàn muộn. Tội cho anh ấy, vừa xuống máy bay là bắt leo núi.
Đây là hình ảnh đang leo. Mới leo nên ai cũng còn tươi, nhưng tươi không được lâu đâu, mình hứa.
Sau gần một tiếng, mồ hôi mẹ, mồ hôi con đổ. Dừng lại không biết bao nhiêu lần, cuối cùng đoàn mình cũng đến được nơi cần đến. Đuối như trái chuối. Đỉnh Sở Rẫy "bàn đá chông chênh dịch sử Đảng" là đây.
Nghỉ mệt tầm 15’, cả đoàn lại đi thẳng qua bãi Ông Đụng (bờ bên kia của đảo) như là đánh một vòng tròn rồi về lại chỗ lấy xe. Đi qua được bờ bên kia là được nửa đoạn đường rồi đấy. Tuy rất oải nhưng không vì thế mà đoàn mình bỏ cuộc để gọi taxi về. Cảm giác leo núi, về đi đường bậc thang, đi bộ thêm 3km nó thách thức tất cả mọi người (trong đó có mình - một người sức khỏe kém, còn vừa té xe nữa) nhưng ai cũng muốn vượt qua chính bản thân. Đi bộ từ tốn, mệt thì nghỉ. Và nhờ sự bỏ cuộc của chị thủ quỹ mà đoàn có xe về. Không thôi, đi một hồi chắc có biến.
Lúc lấy được xe là tầm 5h chiều rồi. Về phòng, tắm rửa và đi ăn chiều. Ban đầu, tưởng oải quá, dời lịch câu cá ngắm san hô. Ai dè leo núi còn phê hơn nữa, nhưng nó là cảm giác thú vị. Mình đảm bảo ít đoàn nào đi Côn đảo có thêm lịch leo Sở Rẫy như mình. Tự hào chứ.
Chiều đổi quán ăn cơm, có một điều mình chắc chắn rằng ở Côn Đảo bữa cơm nào cũng ngon tuyệt cú mèo vì bạn quá đói.
Tối đến, đoàn mình có đi cafe quán nổi tiếng lắm, Côn Sơn gì thì phải. Quán bán đắt thật, nghe đâu kem 60.000 đồng.
Trên đây là những hồi ức và các đánh giá của mình về Côn Đảo ngày đầu tiên. Có thể nó không được gọi là chính xác lắm, nhưng mong muốn của mình và đoàn là chia sẻ các kinh nghiệm về Côn Đảo - nơi còn rất hoang sơ, rất đẹp, nơi mà người ta gọi là "Địa ngục trần gian".
Theo Minh Trung/Phuot.vn
Trải nghiệm thú vị một mình đến Côn Đảo
Ngày tiếp theo bọn mình dậy từ rất sớm, ăn sáng, đi chợ chuẩn bị các thứ. Ca nô đã đợi sẵn, ăn uống xong là lên ca nô đi Hòn Bảy Cạnh - hòn đảo lớn thứ hai trong số 16 hòn đảo thuộc quần đảo Côn Đảo.
Đi Côn Đảo với 1,5 triệu đồng
Người ta thường bảo "Tháng ba bà già đi biển". Điều này có nghĩa là tiết trời tháng ba âm lịch ổn định và đẹp, biển dịu và êm, thích hợp cho việc ra khơi.
CÔN ĐẢO - ĐIỂM ĐẾN ĐƯỢC NHIỀU BÁO NƯỚC NGOÀI CA NGỢI
CÔN ĐẢO - ĐIỂM ĐẾN ĐƯỢC NHIỀU BÁO NƯỚC NGOÀI CA NGỢI
Côn Đảo - thiên đường trỗi dậy sau địa ngục trần gian
Côn Đảo là một hòn đảo nhỏ nằm trên Biển Đông, thuộc tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu. Đến với Côn Đảo, bạn sẽ được tận hưởng cảm giác trong lành của miền biển nhiệt đới.