Nhưng họ khiến tôi cảm thấy vui khi ăn món chè bình thường bán đầy ngoài phố
Mấy chị em tôi ăn chè và nước sen quán này từ thời đi học. Giờ tôi đã có cháu ngoại. Hôm nay đi với cháu vào quản gọi caramen cho cháu, không có nước sen tôi gọi chè đỗ đen và bánh bao. Con bé ăn gần xong chén caramen mà phần tôi gọi chưa có. Bà cụ chủ quán nhắc mấy lần. 2 cô đang đóng chè mang đi nghe nhầm còn nhăn mặt. Họ mang cho tôi cái bánh bao quá thời gian trong microwave, cứng nhắc 1/3 bột. Thôi thì quán quen tôi bỏ chỗ bột cứng. Vừa đưa lên miệng cắn nhẹ. Trứng chim cút nổ bắn tung tóe. Tôi bị bỏng cả mồm, giờ lột cả da trong môi. Hết hồn bỏ bánh xuống thì phát hiện đĩa rửa bẩn còn lem nhem bột dẻo xanh quanh đĩa. Anh con trai vội vàng bảo đổi và mắng vợ không tập trung, làm ăn đuổi khách. Vợ chồng cự nhau. Nhưng người cần được quan tâm là cái đứa bỏng mồm là tôi thì không nói tiếng nào. Từ ngày họ bán online đắt khách chả coi khách tới quán lâu năm ra gì. Chưa kể người đóng chè vào ly nhựa dùng miệng tách ly( thật kinh!) Tôi hứa với lòng không mua online, nghỉ ăn hàng này vì người mới, tương lai chèo lái quán này không có tâm. Xin lỗi cụ bà và chị! Tôi sẽ đưa cháu tôi đi ăn chè hàng khác xa lạ. Nhưng họ khiến tôi cảm thấy vui khi ăn món chè bình thường bán đầy ngoài phố.