Buôn bán kiểu đó trước sau cũng xác định là "Em đi xa lắm
Hôm qua, lần đầu tiên ăn ở địa điểm mới của quán, vì chất lượng ngày xưa, mà rủ bà chị già ghé quán ăn, chưa gọi món là mình khen quán tới tấp với bà chị, nhưng không thể nào tin được quán mình ăn ngày xưa trên Phan Văn Trị là quán này. Tôm, mực thì không tươi như ngày xưa, bán mà không có tâm, chỉ muốn bán bánh xèo thì nói để người ta biết đường gọi, chứ ở đâu gọi xong làm 2 đĩa bánh căn chẳng ra hồn, mặt trên của bánh trắng nhắt, nhìn không một chút cảm tình, cắn miếng bánh giống như đang ăn bột hơi chín kiểu trứng lòng đào, tôm thì bủn bủn vì chưa kịp chín. Kêu 2 ly trà đá, nhưng người ta khinh không thèm đem ra. Thái độ bán hàng gì kì cục vậy Ây là chưa nói mình dừng xe gần đó thì niềm nở mời vô. Buôn bán kiểu đó trước sau cũng xác định là "Em đi xa lắm..."