Bực mình, không thể giải thích được Đâu đó, che giấu dưới sự bụi bặm, xù xì kia là một sự hồn nhiên ...
Tôi ghét phải nói xấu mấy quán ăn. Nhưng chuyện ngày hôm đó là như thế này...
Khi tôi tới quán thì trời mưa, nhân viên chạy ra che mưa giúp để vào quàn. Tôi không thích.
Khi tôi vừa ngồi xuống với bạn thì nhân viên quá nhanh đã xuất hiện làm giật mình. Tôi không thích.
Đồ ăn gọi làm ra quá nhanh, mấy thằng bạn ăn tía lia không chịu uống. Tôi không thích.
Tính tiền thì gian dối, ăn nhiêu món thì tính vậy đi. Ăn hết 9 món thì kêu quán đãi 2 món tính tiền 7 thôi. Như vậy là lừa đảo khách hàng. Tôi không thích
Quản lý thì hổ báo, mất dạy. thấy anh em tui uống hơi sỉn quá thì gọi xe giúp được rồi. Lấy xe nhà đưa về tận nơi, anh em vào tới nhà mới chịu quay mông con mazda cx5 về. Về thì về đi còn chào hỏi, cảm ơn. Tốn thời gian, tôi không thích.
Vậy là Đà Nẵng trong tôi mấy ngày sau đó cứ miên man tức giận nghĩ về cái quán ăn quỷ quái này, về con người ĐN ăn gì mà đáng ghét quá vậy. Bực mình, không thể giải thích được
Đâu đó, che giấu dưới sự bụi bặm, xù xì kia là một sự hồn nhiên đến lạ �