Ảnh này t coppy chứ đi ăn quài làm biếng chụp
Phá lấu thì mình chỉ trung thành với mỗi cô thảo từ nào tới giờ luôn, hầu như tháng nào cũng phải qua đây ăn(xem lại những cmt trc của mình sẽ biết là mình ăn ở đây lâu rồi) mặc dù nhà mình cách quán hơn 15km. Nhiều lần ăn cực kì hài lòng nhưng cũng có lúc chưa tốt lắm nhưng nằm ở mức chấp nhận được. Hôm nay thì KHÔNG CHẤP NHẬN nổi, ko thông cảm được nữa.
Mình đến lúc xế chiều quán vắng chỉ có 3 người đang ăn thôi. Mình ngồi bàn gần xe nước, là cũng sát bên nồi phá lấu rồi, có 3 bà chị già biết mình vô nhưng tuyệt nhiên déo thèm care tới vẫn đứng đó nc. Gần 2,3p gì đó thì bàn kia tính tiền, một bà cô tới dọn bàn mới hỏi "kiu chưa e, trời ơi trời ,,,sao ko lại kiu đi". Mọi khi mình đến là sẽ mang khăn ướt và bánh mì đến bàn liền rồi hỏi mình ăn gì. Ở đây ko phải kiểu order tính tiền tại quầy mà kiu mình lại gọi món trong khi tụi nhân viên đứng đó nc và quán thì vắng.
Hôm nay lòng rất đắng, ko hiểu luôn, ăn bao nhiêu lần rồi đây là lần đầu luôn, nước lèo hơi mặn hơn mọi khi một tẹo. Kiu chai nước sâm ậm ừ rồi cũng ko thấy mang ra trong khi khách đến sau gọi thì có ,ừ thì chắc quên, đõ tốn tiền chứ gì đâu. Tính tiền phải gọi 2 lần vì bà chị già cao ốm đồ bộ hồng bả bận nói chuyện, góp ý nói chị ơi hôm nay lòng hơi đắng, nói 2 lần mới nghe gật đầu bỏ đi ko trả lời kiểu "ừ t biết rồi, ăn đc thì ăn ko thôi góp ý cl". Cảm ơn "đội ngũ" nhà cô thảo đã giúp mình có động lực đi ăn phá lấu ở chỗ khác. Biết là đội ngũ nhà cô ko biết foody là gì đâu nhưng vẫn phải cmt cho đỡ ghét. Nhiều lần còn để t vượt nắng vượt gió xa xôi chạy qua mà quán nghỉ nữa nhé. Ghét.
Ảnh này t coppy chứ đi ăn quài làm biếng chụp.