Ông giữ xe chỉ đứng nhìn chứ làm gì được nữa bây giờ
- Ăn nhiều lần, mà lần này là tệ nhất. Kêu 5 tô phở, bánh canh, hủ tiếu các thứ, chờ mòn mỏi bưng lên 4 tô, thiếu 1 tô, nhắc xong chờ thêm 10 phút nữa. Mà ko có bưng rau với chanh để vắt, nhắc thì mãi 15 phút sau ăn xong mới bưng lên mấy vắt chanh, phát chán. Tô bánh canh mà sao hơi hơi ám mùi như bún bò, giò ko ngon. Chè quá ngọt. Nhân viên bưng chậm, kiểu như nhân viên mới, chạy nhiều chứ thật ra làm ko đc bao nhiêu. Bưng tô bún thì thiếu dĩa rau, chanh, bưng đĩa bò bía thì thiếu chén tương. Ngồi khát nước gần chết, mọi khi thì có mấy cái ly nhỏ uống trà đá, giờ ko có bưng trà đá. Mình ra cái chỗ cái thùng mọi khi để ly trắng để uống trà thì ko còn cái ly nào. Kêu nhân viên mang ly lên để khách tự phục vụ trà đá chứ chẳng dám nhờ phục vụ trà đá nữa. Ấy thế mà chờ nửa tiếng mới có trà mà uống.
- Còn ông quản lý già già, hôm nay ông ấy tiếp bạn, bàn toàn mấy bô lão, ko lo quản lý, lo đi ăn với mấy bô lão bạn bè. Xong kêu mãi ko thấy, ông ấy nói “Tôi còn phải đợi ăn nè”. Trời ơi làm ăn ko lo làm ăn, lo ăn ko. Ổng ko quan tâm khách đang nghẹt ra ấy, đi bưng tương mắm phục vụ bàn bô lão bạn bè với phần của ổng, ko đếm xỉa tới khách. Nhớ hồi trước có ông bác khác quản lý, chân ông ấy bị đau khớp đi khó khăn mà quản lý đâu ra đấy, nhanh gọn niềm nở, khác xa với ông này.
- Rồi ra lấy xe, thuê ông giữ xe tóc bạc phơ, xe thì thồ hết nhét chồng chất. Khách nam lấy xe còn vã mồ hôi, khách nữ xe kẹt cứng luôn. Ông giữ xe chỉ đứng nhìn chứ làm gì được nữa bây giờ.