Ko còn gì lưu luyến nơi này @@
Ghé quán chỉ vì đây là quán tuổi thơ của mình. Ăn đĩa bột chiên & 2 chè , bún riêu cua với mấy cái gỏi cuốn :
Bột chiên vẫn ngon như xưa.
Chè đậu xanh đánh : Đá với nước dừa thì nhiều, đậu xanh lè què vài cục vón lại đánh ko tan @@ cho gọi là có vị đậu xanh
Bún riêu cua tạm
Gỏi cuốn : dính 1 sợ tóc thiệt dài quấn mấy vòng làm mình kéo ra ko được nên bỏ luôn em gỏi cuốn ấy ..... ko dám ăn
Nhân viên chả thân thiện gì lắm, cũng chả tươi vui gì
Bảo vệ : Sau khi ăn xong bọn mình đi qua quán trà sữa kế bên mua trà sữa , uống đc tầm 20 phút quay lại lấy xe về. (Mưa đang khá to nên ngại đi xe máy)
Ông bảo vệ già hoạch hoẹ :
- Sao đi đâu r quay lại đây lấy xe * mặt lườm lườm khó chịu *
- Tui : Con Đi mua trà sữa kế bên , nãy có ăn bên quán rồi giờ quay lại lấy xe về
- Ổng : Chú ngồi đây từ 2h chiều có thấy 2 đứa đâu , ko ăn thì nói ko ăn. Ko ăn gì sao gửi xe ở đây. ( ng nhận xe của mình là 1 con bé nhân viên chứ ko phải ổng, mình ghé quán lúc 2h30)
- Tui : Chú cần ko? ra nói chuyện vs nhân viên đối chứng , chú nói chuyện cho cẩn thận đi
- Ổng : Thôi khỏi , bỏ đi.
Đi ăn mà làm như tao đi xin.
Thất vọng toàn diện. một lần và mãi mãi. Ko bao h quay lại. Bye bye kí ức tuổi thơ xưa kia. Ko còn gì lưu luyến nơi này @@