Khách hàng cũng có thể trở thành nạn nhân lắm chứ
Mình đến nhà hàng này khá nhiều và thường khen với người quen về sự hiếu khách, tế nhị của chị quản lý (chủ nhà hàng). Và đấy là sự thật cho đến ngày hôm nay.
Ngày đầu xuân cả nhà cùng đi ăn trưa.
Ngồi xuống bàn, mở khăn ướt ra thì thấy khăn còn dơ đồ ăn (như ai đó đã dùng). Đồ ăn chưa lên thì đã nghe tiếng nhân viên râm ran nói xấu khách.
Mình gọi em nhân viên, truyền đạt 2 ý sau:
1. Khăn dơ
2. Lần sau em có nói xấu khách thì đứng xa xa ra tí, kẻo khách nghe thấy. Chị cần gặp quản lý nhà hàng.
Em nhân viên vẫn lễ phép (trước mặt mình) và vâng vâng dạ dạ. Sau vài lần nhắc nhở, yêu cầu gặp quản lý thì mình cũng được diện kiến.
Chị quản lý nói rất nhiều, tóm lại là các ý sau:
1. Nhà hàng của chị hiếu khách, chị rất biết ơn khách.
Về điều này mình không có ý kiến nào khác.
2. Nhân viên của chị có báo cáo lại với chị rằng mình đã dùng từ “MD” để nói các em.
Đây là điều vu khống. Mình đã yêu cầu chị đưa ra bất kỳ bằnh chứng nào (camera, ghi âm) thì được trả lời là có em nhân viên đi sau.
Sau khi đến lượt mình nói, ngoài 2 ý mình đã nói với em nhân viên (lúc đề nghị gặp quản lý ra) ra, mình có nói đến câu chuyện “MD” và chia sẻ rằng nhờ đó mình càng thấy sợ về người sẽ phục vụ đồ ăn cho mình.
Kết thúc cuộc đối thoại không có điểm chung, mình thanh toán 1 phần ăn (dù chưa dùng nhưng đã gọi món) và ra về.
Tiếc cho chị chủ có tâm nhưng lại chọn cách bảo vệ nhân viên của mình trước khi lắng nghe khách hàng. Khách hàng cũng có thể trở thành nạn nhân lắm chứ.